Tên khốn nhẫn tâm hiếp dâm đứa em gái, nhìn thấy một đôi mắt sáng ngời thanh tỉnh. “Tư Kiến…” Lúc này thanh âm Khả Hân có chút suy yếu, hơn nữa đã có chút khàn khàn. “Mẹ…” Tư Kiến ngoan ngoãn đáp lại một tiếng, thanh âm vẫn như trước, ngữ điệu cũng như trước kia. “Cuối cùng con đã tỉnh rồi, phải không?” Lúc này phảng phất như Khả Hân đã quên hết tất cả, trên mặt nàng lộ ra vẻ kinh hỉ. Tuy rằng biểu tình của nàng lúc này rất yếu, nhưng tia kinh hỉ này đã tiếp thêm một ít sinh khí cho nàng. “Dạ…” Tư Kiến không nói thêm gì khác, Thanh niên khốn nạn cưỡng bức em gái ruột chỉ đáp