Nhu cầu tình ái đáng sợ của dâm nữ Nhật, cần em làm, anh sẵn sàng ăn…” Tôi mỉm cười và dịu dàng nói với Khả Hân, trước kia tôi đã từng đối xử với nàng như vậy, chúng tôi đã trở về quá khứ, không hề đề cập đến Tư Kiến, như thể đó là một cái tên cấm kỵ. “Ài… mỗi lần hỏi, anh đều nói câu này thật chán quá, tối nay có muốn ra ngoài ăn không?” Ở bên kia Khả Hân có vẻ như mất hứng, Ham muốn tình ái đáng sợ của dâm nữ Nhật nhưng nói đến cuối, không khỏi có một tia hứng thú. “Tại sao muốn ra ngoài ăn cơm?” Lúc này tôi có chút nghi hoặc. “Bởi vì hai chúng ta đã rất lâu, rất lâu… không