Cậu nhóc phịch bồ nhí của bố, Tôi đứng ở ngoài cửa nhìn Khả Hân giãy giụa dần dần yếu đi, không biết là vì khí lực của cô đã từ từ tiêu tán không chống đỡ nổi, hay là vì trong lòng cô đang từng chút một tiếp nhận Tư Kiến cầu hoan. “Ừm… không… đừng… Ah…” Đôi môi của Khả Hân một lần nữa được giải phóng, vẫn phát ra thanh âm cự tuyệt, Thằng con hư húp lồn vợ tương lai của ông bố chỉ là giữa những thanh âm này xen lẫn tiếng rên rỉ, mà những tiếng rên này ẩn chứa một ít sảng khoái. Lúc này tôi phát giác thân thể cô tựa hồ như mẫn cảm hơn nhiều, Tư Kiến chỉ đơn giản vuốt ve